Sáng 10.11,ốiuốngtírượusánghômsaubịphạtnồngđộcồnthìkhôngthựctếgoogle dịch hình ảnh sau khi nghe tờ trình 2 dự án luật Đường bộ và luật Trật tự, an toàn giao thông đường bộ (được tách ra từ luật Giao thông đường bộ 2008), Quốc hội tiến hành thảo luận tại tổ về 2 dự án luật này. Góp ý tại tổ, đại biểu Nguyễn Đại Thắng (đoàn Hưng Yên) nêu băn khoăn khi dự thảo luật Trật tự, an toàn giao thông đường bộ quy định cấm người điều khiển phương tiện khi tham gia giao thông mà trong máu hoặc hơi thở có nồng độ cồn.
Ông Thắng cho rằng, quy định này rất cần thiết để hạn chế tai nạn giao thông vốn đang phức tạp hiện nay. "Tuy nhiên, có thể nghiên cứu mức độ sao cho phù hợp với từng loại phương tiện để phù hợp với thực tiễn", đại biểu đoàn Hưng Yên nêu.
Cùng quan điểm này, đại biểu Lã Thanh Tân (đoàn Hải Phòng), đại biểu Phạm Như Hiệp, Giám đốc Bệnh viện T.Ư Huế, cũng cho rằng nên quy định cụ thể từng loại phương tiện chứ không quy định chung chung.
"Nếu nói thế này thì tất cả các phương tiện thô sơ như xích lô, xe kéo cũng có thể vi phạm. Chúng ta nên soạn cái khung cho luật khi triển khai thì khả thi, người ta đi xe đạp uống vô tí rượu cũng bị phạt thì việc triển khai luật sẽ phức tạp", đại biểu đoàn Thừa Thiên - Huế nêu quan điểm.
Giám đốc Bệnh viện T.Ư Huế cũng băn khoăn về việc cấm tuyệt đối trong máu có nồng độ cồn khi tham gia giao thông. Ông Hiệp thừa nhận, khi vừa uống rượu, bia mà tham gia giao thông thì phải phạt. "Tuy nhiên, buổi tối người dân uống rượu sáng hôm sau người ta đi làm, trong máu có nồng độ cồn bị phạt thì cũng băn khoăn. Hoặc người ta đi uống buổi trưa, buổi tối đêm đi xe lại bị phạt vì trong máu vẫn còn nồng độ cồn", ông Hiệp nói.
Đại biểu Quốc hội: Người dân tối uống rượu, sáng có nồng độ cồn, phạt cũng băn khoăn
"Cái đấy là không thực tế"
Cùng quan điểm, đại biểu Nguyễn Quang Huân (đoàn Bình Dương) băn khoăn không biết khi quy định cấm người điều khiển phương tiện khi tham gia giao thông trong máu có nồng độ cồn thì có tham khảo kinh nghiệm quốc tế không vì quy định như vậy không thực tế.
Ông Huân dẫn ví dụ ở Phần Lan, nếu uống 1 chai bia trong vòng 1 tiếng thì đảm bảo chất kích thích không còn đủ tác động và có thể điều khiển được xe. Trường hợp uống 2 chai bia thì sau 3 tiếng có thể điều khiển được xe.
"Còn ở ta thì cấm tuyệt đối. Thí dụ tối qua chúng ta liên hoan thì sáng nay nồng độ vẫn còn và vi phạm. Cái đấy là không thực tế. Tối qua uống một chút, sáng nay họp vẫn tỉnh táo, vẫn phát biểu có làm sao đâu", ông Huân nêu.
Cạnh đó, theo đại biểu Huân, việc cấm tuyệt đối nồng độ cồn còn làm ảnh hưởng tiêu cực đến ngành công nghiệp rượu bia, ảnh hưởng thu nhập của khu vực lao động phi chính thức. "Bây giờ cấm chặt quá thì ảnh hưởng đến họ", ông Huân nói.
Từ đó, đại biểu này nêu quan điểm có thể áp dụng kinh nghiệm của Phần Lan như nêu trên; đồng thời phải quy định nồng độ cồn ở mức nào thì không được lái xe chứ "không nên cấm tuyệt đối là không có nồng độ cồn".
"Ta đưa nội dung cấm nồng độ cồn trước cả điều cấm về chất ma túy. Tức là ta cảnh giác với cồn ghê quá, cấm chất ma túy đưa sau, đưa cấm nồng độ cồn lên đầu tiên. Không biết mình có bị khiên cưỡng quá không", đại biểu đoàn Bình Dương nêu quan điểm.
Điều 8 dự thảo luật quy định 28 nhóm hành vi bị nghiêm cấm khi tham gia giao thông, bao gồm "điều khiển phương tiện tham gia giao thông mà trong máu hoặc hơi thở có nồng độ cồn".
Báo cáo thẩm tra của Ủy ban Quốc phòng và An ninh của Quốc hội cho biết, một số ý kiến đề nghị cân nhắc quy định cấm tuyệt đối người điều khiển phương tiện có nồng độ cồn. Lý do, quy định như vậy quá nghiêm khắc và chưa thực sự phù hợp với văn hóa, phong tục, tập quán của một bộ phận người dân Việt Nam, làm ảnh hưởng đến quá trình phát triển kinh tế - xã hội của nhiều địa phương.
Nhóm ý kiến này đề nghị tham khảo kinh nghiệm quốc tế và quy định nồng độ cồn ở mức độ phù hợp đối với từng loại phương tiện; đồng thời, bảo đảm tính thống nhất với quy định của bộ luật Hình sự.
Ngược lại, một số ý kiến thì nhất trí với quy định cấm tuyệt đối như dự thảo, vì cho rằng nội dung này đã được quy định tại luật Phòng, chống tác hại của rượu, bia và thực tiễn thực hiện đã chứng minh tính hiệu quả.